Thái độ của Đằng Cập Lâu đối với Lam Tiểu Bố vô cùng khách sáo, hoàn toàn xem Lam Tiểu Bố là một bằng hữu mà tiếp đãi, nói cười hoàn toàn theo kiểu ngang hàng với nhau. Còn chuyện Lam Tiểu Bố lo lắng Đằng Cập Lâu nhòm ngó đến đồ vật trên người hắn, hoàn toàn không tồn tại.
Đừng nói là nhòm ngó đồ trên người hắn, từ đầu đến đuôi, Đằng Cập Lâu đều không hỏi thăm sao Lam Tiểu Bố có thể rời khỏi Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, cuối cùng sao có thể quay về đây. Còn những phần thưởng kia, Đằng Cập Lâu tựa như đã quên đi rồi.
“Nào nào nào, Lam đan sư, đây là Đế Lâm Tiên Quả mà năm đó ta tốn rất nhiều công sức mới có thể lấy được, nếm thử xem, mùi vị của nó là cực phẩm đấy.” Đằng Cập Lâu lấy ra một bàn tiên quả.
Đằng Cập Lâu không gọi Lam Tiểu Bố là Tiên Ti, mà gọi là đan sư, điều này cho thấy rõ Đằng Cập Lâu cũng không xem bản thân mình là tiên đình vương.
Đế Lâm Tiên Quả là tiên quả cấp bảy, hương vị quả thật là vô cùng tốt, không chỉ như vậy, loại tiên quả này còn có thể tăng cường tư chất.
Lam Tiểu Bố cũng không hề khách sáo, ăn một quả Đế Lâm Tiên Quả rồi nói, “Đại Đế thực sự có lòng.”
Biết rõ Đằng Cập Lâu là người luôn đặt lợi ích là trên hết, nhưng mà cũng không khiến người cảm thấy chán ghét. Loại người này biết lúc nào có thể lấy, lúc nào không thể lấy được, lúc nào chỉ có thể kết giao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT