Bầu trời bên ngoài hang đá đã hơi hửng sáng, rõ ràng là trời đang sáng lên.
Lạc Thải Tư cảm thấy mình có chút rối loạn, nàng lấy điện thoại từ trong túi ra, lại bỏ thẻ sim vào. Nàng đúng là bác sĩ, nhưng cái nàng học là y học phương tây. Bây giờ trên tay không có thuốc, cũng không có thiết bị, muốn cứu Lam Tiểu Bố, nàng cũng bất lực.
Lúc điện thoại của nàng sáng lên thì lại đặt xuống. Lúc này, nàng cũng chẳng biết tìm ai để chờ giúp đỡ.
Nàng có rất ít bạn bè, thậm chí ngay cả một người bạn thân cũng không có. Người duy nhất có thể giúp nàng cũng chỉ có thể là Lạc gia. Một khi nàng gọi điện thoại về, chỉ sợ bị cấm cửa ngay lập tức. Còn Lam Tiểu Bố, cho dù Lạc gia không dẫn Lam Tiểu Bố đi theo thì tuyệt đối cũng sẽ không dám đắc tội với Thiên âm mà mạo hiểm cứu Lam Tiểu Bố.
Nàng có chút hối hận khi không hỏi số điện thoại của Quý Chính, nếu có số điện thoại của Quý Chính, nàng có thể gọi cho Quý Chính. Quý Chính và Lam Tiểu Bố cùng nhau kí tên trên luận văn phát biểu, chắc hẳn quan hệ rất tốt.
“Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố, ngươi đừng lẩm bẩm nữa, bây giờ ngươi rất nguy hiểm…” Sau khi đặt điện thoại xuống, Lạc Thải Tư liên tục lay mạnh người Lam Tiểu Bố, nàng hi vọng Lam Tiểu Bố có thể tỉnh táo lại.
Thế nhưng Lam Tiểu Bố hoàn toàn làm ngơ lời Lạc Thải Tư nói, ánh mắt y vẫn vô hồn, miệng lẩm bẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT