Lam Tiểu Bố biết rất rõ, Biện Vu Phong là do hắn thả đi, loại chuyện này không thể nào ngụy biện được. Trước mặt loại người cầm quyền như tiên đình vương, cách giải vây cho bản thân tốt nhất chính là thừa nhận sai lầm.
Hắn không cho rằng Đằng Cập Lâu đang thực sự nổi giận, hắn không cảm nhận bất cứ lửa giận nào, cho nên Đằng Cập Lâu chỉ đang để Trị gia nhìn mà thôi.
Một tiên vương nho nhỏ của Trị gia còn chưa khiến Đằng Cập Lâu có thái độ này, thái độ của hắn là để Trị Tiềm Sơn mang về Trị gia.
Đằng Cập Lâu hừ lạnh một tiếng, “Tên Biện Vu Phong này là cướp đường, còn ra tay với người của Trị gia, lúc đầu ta định để Cấm Tiên Ti giao Biện Vu Phong cho Trị gia, ngươi lại một mình hành động, kết quả đã để cho Biện Vu Phong chạy trốn, chuyện này ngươi định bàn giao với Trị Tiềm Sơn như thế nào hả?”
Lam Tiểu Bố vội vàng run run rẩy rẩy nói với Trị Tiềm Sơn: “Trị gia chủ…”
“Ta không phải gia chủ.” Trị Tiềm Sơn hừ một tiếng.
Lam Tiểu Bố lộ ra vẻ mặt không biết làm sao, sau đó lập tức trở lại bình thường, “A, Trị đạo hữu. Như thế này đi, ta sẽ cố gắng hết sức bắt Biện Vu Phong về rồi đưa đến cho Trị gia ngươi. Nếu như không bắt được, chỉ cần ta phát hện ra hắn ở chỗ nào, sẽ thông báo cho ngươi tự đến đó tìm hắn.”
“ĐƯợc, nếu ngươi đã hứa hẹn thì nhất định phải làm được, Cấm Tiên Ti của Thăng Tinh Tiên Đình sau này cũng không được xảy ra chuyện như vậy nữa. Lần này niệm tình ngươi vi phạm lần đầu, cộng thêm trước đó không lâu đã lập được đại công, bây giờ ta cho ngươi một cơ hồi lập công chuộc tội.”
Giọng điệu của Đằng Cập Lâu lại càng nghiêm nghị hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT