Đằng Mạc ho khan một cái, hắn biết Lam Tiểu Bố có chút không hài lòng rồi, vội vàng nói, “Trị đạo hữu, những thứ này quả thật là ghi chép bản án của Cấm Tiên Ti, không tiện để lộ ra ngoài.”
Trị Tiềm Sơn từ tốn nói. “Vậy thì tên cướp đường Biện Vu Phong kia bị dẫn ra khỏi Cấm Tiên Ti, còn chạy thoát khỏi Cấm Tiên Ti là do Cấm Tiên Ti không có trách nhiệm rồi?”
Lam Tiểu Bố cười lạnh, nói như vậy thì dễ làm hơn rồi. Trị gia ngươi trâu như thế, hẳn phải sớm nói như vậy mới đúng.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố cười lạnh, trong lòng Đằng Mạc cũng có chút khó chịu với Trị Tiềm Sơn, hắn hừ lạnh một tiếng nói, “Thăng Tinh Tiên Đình ta phá án còn chưa đến phiên người khác khoa chân múa tay, Trị gia cũng không thể quản được Cấm Tiên Ti Thăng Tinh Tiên Đình ta đâu. Người đâu, tiễn khách.”
Trị Tiềm Sơn đứng lên, nhìn lướt qua Lam Tiểu Bố rồi nói, “Chuyện này Trị gia ta sẽ đến hỏi Thăng Tinh Tiên Đình, hi vọng đến lúc đó ngươi sẽ có câu trả lời thỏa đáng cho ta.”
Trước đó Trị Tiềm Sơn còn dễ nói chuyện, Lam Tiểu Bố còn có thể che giấu một chút. Bây giờ Trị Tiềm Sơn có ý uy hiếp hắn, hắn không chút do dự đứng lên, “Trị gia ngươi là cái thá gì chứ, Bố gia ngươi là Tiểu Tiên Ti của Cấm Tiên Ti, không việc gì phải trả lời ngươi nhé, ngươi có thể làm gì được ta? Biện Vu Phong kia Bố gia ngươi thích thả thì thả đấy, ngươi cắn ta được à? Khách sáo với ngươi một chút, ngươi thật sự cho rằng ngươi to lắm sao, đến từ chỗ nào thì cút về chỗ đó cho ta.”
Kiểu nói chuyện âm dương quái khí kia, trong lòng Lam Tiểu Bố đã sớm cảm thấy khó chịu. Cùng lắm thì rời khỏi đây thôi, ở đây không chỗ chỗ giữ ta thì tự sẽ có chỗ khác để ta ở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT