Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm mắng, hai nữ nhân này đúng là không có đầu óc, đi ra khỏi trận môn có phải kiểm tra hay không cũng không biết đã đưa hắn đến đây. Nếu như hắn không có Vũ Trụ Duy Mô, hôm nay hắn chết chắc rồi.
Lam Tiểu Bố dùng tốc độ cực nhanh xông ra khỏi khoang thuyền có cấm chế rồi tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Đồng thời lúc Thích Hàm Phù mở cấm chế phi thuyền ra, mấy đạo thần niệm lập tức dò xét vào trong khoang thuyền có cấm chế trước đó. Không phát hiện ra trong khoang thuyền có thứ gì, mấy đạo thần niệm lần lượt rời đi.
Lam Tiểu Bố thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ lo lắng thần niệm có thể phát hiện ra Vũ Trụ Duy Mô của hắn. Cho nên mới xông ra khỏi khoang thuyền có cấm chế, làm như vậy rất nguy hiểm. Một khi thần niệm của mấy tên kia vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, ngay lúc hắn xông ra sẽ bị phát hiện ra. Không chỉ như vậy, thần niệm của người ta quét đến, bên ngoài khoang thuyền nhất định cũng sẽ bị kiểm tra. Nhưng mà trước đó đã kiểm tra một lần, lần thứ hai kiểm tra lại, chắc hẳn chỉ lướt qua mà thôi.
Lam Tiểu Bố cũng không có cách nào tốt hơn cả, hắn chỉ có thể dựa vào lý luận khoảng tối dưới chân đèn (nơi tưởng nhiều ánh sáng nhất hóa ra lại tối nhất), sau đó để Vũ Trụ Duy Mô ở bên ngoài vùng không có cấm chế.
Cũng may mấy tên kia cũng bận tâm đến da mặt của mình, trước khi Thích Hàm Phù mở cấm chế ra, không có một ai lưu lại thần niệm trong phi thuyền.
“Được rồi, hoan nghênh các ngươi lần sau đến Túy Bình giác.” Sau khi mấy đạo thần niệm rút đi, tên nam tử cầm đầu cười tủm tỉm nói với Thường Khuynh Sương.
Thường Khuynh Sương sửng sốt, trong lòng tự nhủ tại sao lại không bắt Lam Tiểu Bố ra? Nhưng nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng nói, “Đa tạ các vị tiền bối, vậy vãn bối xin cáo từ.”
Phi thuyền xông ra khỏi trận môn Túy Bình Giác trận, trong nháy mắt đã đi xa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT