Bảnh bành! Lam Tiểu Bố chỉ nhấc chân lên đạp hai cái, Thương và Giác đã bay ra ngoài, từ trong không trung bắn ra hai đóa hoa máu. Sau đó hai tên kia đụng vào vách tường trượt xuống mặt đất, không nhúc nhích.
      Cung trơ mắt nhìn Thương và Giác bay ra ngoài, hắn nhìn thấy rõ ràng trên ngực Thương và Giác có thêm hai lỗ máu, mà hắn lại bất lực Bởi vì giờ phút này, hắn bị một bàn tay chân nguyên từ trên không trung đập xuống, cũng ngã ngồi trên mặt đất, không thể nào động đậy.
      Rất rõ ràng, Lam Tiểu Bố không muốn giết hắn, nếu như muốn giết hắn, vậy thì hắn đã mất mạng rồi.
      “Cảnh giới của ngươi là gì?” Trong mắt Cung lộ ra tia hoảng sợ nhìn Lam Tiểu Bố, hắn khẳng định Lam Tiểu Bố không chỉ là Luyện Thần cảnh.
      Lam Tiểu Bố ngồi xuống, “Cảnh giới của ta là gì không liên quan gì đến ngươi, ta hỏi ngươi vài vấn đề, ngươi trả lời dứt khoát một chút cho ta, ta sẽ cho ngươi được chết thoải mái một chút, nếu ngươi trả lời không dứt khoát vậy cũng đừng trách ta hung ác.”
      Cung chẳng có chút hứng thú trả lời, từ khi Thất âm được thành lập cho đến nay, đều là hắn ra lệnh cho người khác làm việc, không có ai có thể ra lệnh cho hắn.
      Trong mắt hắn, tất cả đồ vật, chỉ cần hắn muốn, vậy thì đều là đồ của Thất âm môn hắn.
      Lam Tiểu Bố lười nói đến lần thứ hai, một đạo Thần Hồn Thứ đã đánh vào Tử Phủ của Cung, Cung hét thảm đau đớn, không đợi Lam Tiểu Bố sử dụng đạo Thần Hồn Thứ đánh đến, hắn đã run rẩy nói, “Lam Tiểu Bố, nể tình chúng ta cùng tu đạo, cho ta chết thoải mái một chút đi, ngươi hỏi gì, ta sẽ trả lời ngươi.”
      Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Muộn rồi, ta đã cho ngươi cơ hội, chính ngươi không cần, vậy thì có thể trách ai?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play