Trác Thải Lâu nhje nhàng thở phào một hơi, nếu như Lam Tiểu Bố khăng khăng lấy đi linh mạch thượng phẩm, sau đó vẫn ra tay, vậy thì hắn cũng chẳng có cách nào khác. Lam Tiểu Bố nói như vậy, cho thấy Lam Tiểu Bố cũng không thèm dùng thủ đoạn cấp thấp để lừa gạt linh mạch. Hoặc là người ta có đủ thực lực.
      Cũng đúng thôi, nếu như Lam Tiểu Bố tiêu diệt cả Tây Côn Lôn phái, vậy thì hoàn toàn có thể lấy đi tất cả linh mạch thượng phẩm của Tây Côn Lôn phái.
      “Lam thành chủ, xin mời nói.” Trác Thải Lâu ôm quyền nói.
      “Tần Thải Tích, ngươi đến đây.” Lam Tiểu Bố vẫy tay một cái.
      Hai tay Tần Thải Tích nắm chặt, trong lòng vô cùng kích động vì mình đã bái được một vị sư phụ tốt. Qua nhiều năm như vậy, khi nàng cầu xin những người kia, thậm chí còn không dám nói xấu một câu sau lưng Tây Côn Lôn phái, vậy mà nhiều lần suýt chút nữa đã bị bắt đi để giao nộp cho Tây Côn Lôn phái. Mà sư phụ còn dám chỉ vào mặt tông chủ và nhiều trưởng lão như vậy dạy dỗ bọn họ, thậm chí còn yêu cầu bồi thường, đã thế mà Tây Côn Lôn phái còn phải kính cẩn đồng ý.
      Làm người nên hào sảng như sư phụ vậy, đây mới là người tu tiên.
      “Sư phụ.” Sau khi Tần Thải Tích gọi một tiếng sư phụ thì mắt nhìn chằm chằm Thái Hòa Liên Bân.
      Lam Tiểu Bố nói, “Đây là đệ tử Tần Thải Tích của ta, chỉ là sư môn của nàng đã bị người ta đồ sát trong một đêm, tỷ tỷ và sư phụ của nàng đều bị giết chết. Trác tông chủ, ngươi nói xem ta báo thù giúp đệ tử của mình, là nên hay không nên?”
      Trong lòng Trác Thải Lâu thầm than không tốt, nhưng hắn chỉ có thể nói, “Điều này đương nhiên nên làm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play