Lam Tiểu Bố không coi trọng Ngọc Tương Y lắm, mặc dù nàng không giết Liễu Ly, nhưng từ trên tâm lý vẫn hành động thiên về Tây Côn Lôn phái. Nếu không thì nàng hoàn toàn có thể làm nhiều chuyện hơn, chứ không phải để Liễu Ly tự sinh tự diệt như vậy.
Ngọc Tương Y tựa như hiểu được ý nghĩ của Lam Tiểu Bố, nhưng nàng cũng không giải thích gì, chỉ nói, “Lam thành chủ tới đây, là muốn tìm tường đại đạo sao?”
Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi, “Ngươi biết tường đại đạo ở đây?”
Trước đó hắn cũng hoài nghi Ngọc Tương Y chạy trốn đến nơi này là vì muốn liều chết xông vào lạch trời vũ trụ, xem ra suy đoán của hắn là chính xác.
Ngọc Tương Y nói, “Đúng vậy, ta quả thật có biết tường địa đạo nằm ở đây. Ta đến đây cũng không phải muốn chạy trốn vào tường đại đạo, bởi vì ta không thể vào tường đại đạo được. Cách nơi này mấy vạn dặm có một nơi là Lôi Vực cốc, nơi đó là một tuyệt cảnh, dù sao ta cũng không thể trốn thoát khỏi sự truy sát của Ôn Ô Khanh, vốn định chạy vào nơi tuyệt cảnh đó.”
“Vậy tại sao ta lại không thấy tường đại đạo kia?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi một câu.
Ngọc Tương Y nói, “Bời vì ở đây có một đại trận đỉnh cấp, chỉ cần tới gần nơi này, tu vi của ngươi sẽ bị phát hiện ra. CHỉ có tu sĩ có cảnh giới Địa Tiên, lạch trời ở trước tường đại đạo mới có thể xuất hiện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT