“Cửu Châu Sơn ngươi là cái thá gì cứ, qua mấy ngày nữa ta nhất định sẽ đánh nát hộ trận của Cửu Châu Sơn ngươi, ngươi có thể làm gì được ta hả?” Lam Tiểu Bố khinh thường nói.
      Mẫn Nguyệt cũng không dám nói lại nửa chữ, chỉ có thể ngồi dưới đất hoảng sợ không nguôi. Bây giờ điều nàng lo lắng nhất chính là Lam Tiểu Bố ra tay giết nàng luôn. Người khác không dám giết nàng, nhưng Lam Tiểu Bố muốn giết nàng thì chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến. Người ta còn giết được mấy Nhân Tiên của Cửu Châu Sơn, làm sao lại không dám giết một Hư Thần cảnh trung kỳ như nàng chứ? CHính nàng cũng không tin.
      Thốn Hà lúc này rất muốn phát tin tức về tông môn, nhưng hắn không dám. Nếu như hắn biết Lam Tiểu Bố sẽ đến đây, cho dù có cho hắn thêm 10.000 lá gan hắn cũng không muốn đến giúp Khí Tiên Phủ.
      Thốn Hà hi vọng Lam Tiểu Bố không để ý đến hắn, nhưng Lam Tiểu Bố lại cứ nhìn chăm chằm về phía hắn, “Vừa rồi ngươi muốn bắt bạn của ta đi?’
      “Xin chào Lam thành chủ, vãn bối là ngoại sự trưởng lão của Tây Côn Lôn phái, chuyện này chỉ sợ có chút hiểu lầm.” Thốn Hà nhanh chóng khom người thi lễ, hạ mình xuống vị trí cực thấp.
      “Đùng!” Lại một cái tát đánh đến, Thốn Hà cảm thấy mình có thể né tránh, nhưng hắn lại buộc mình đứng im, không dám tránh né. Vừa rồi sau khi Mẫn Nguyệt bị tát một cái, Lam Tiểu Bố hình như không tìm nàng gây chuyện nữa. Nếu như mình né, chỉ sợ chuyện này sẽ không kết thúc.
      Ong! Thốn Hà cũng cảm thấy đầu có choáng váng, trước mắt xuất hiện vô số ánh sao, hắn cũng bị một tát này đánh bay ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play