Thượng Quan Tiểu Y cảm thấy đầu mình choáng váng, tại sao những lời Lam thành chủ nói nàng nghe không hiểu gì cả vậy? Chẳng lẽ vì mình đã bị nhốt nhiều năm, Nguyên Châu thay đổi quá nhiều, nàng đã không theo kịp rồi? Cửu Châu Sơn đã sa sút đến mức độ này rồi sao? Một vị thành chủ đã có thể dạy dỗ Cửu Châu Sơn một trận?
Nhưng mà Thượng Quan Tiểu Y nhanh chóng gạt hết những ý nghĩ đó qua một bên, nàng thi lễ với Lam Tiểu Bố một cái, sau đó nói “Đa tạ lam thành chủ đã cứu ta ra khỏi Cổ Tinh Sơn, bởi vì ta đã bị giam giữ quá lâu, có rất nhiều chuyện không rõ lắm. Mong răng Lam thành chủ có thể nói cho ta biết, ngươi quen biết tổ thúc Thượng Quan Bất Minh của ta như thế nào?”
Cho dù Thượng Quan Bất Minh có tu luyện đến Nhân Tiên cảnh, sợ rằng tuổi thọ cũng đã hết, huống chi nàng biết Thượng Quan Bất Minh không thể bước và Nhân Tiên cảnh được.
Lam Tiểu Bố giải thích, “Ta từng đi ngang qua Tiểu Vạn Thọ sơn, có được một đầu linh mạch, còn có một khối ngọc giản, ngươi nhìn chút là biết được.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố lấy thứ Thượng Quan Bất Minh để lại cho Thượng Quan Tiểu Y xem.
Thần niệm của Thượng Quan Tiểu Y tập trung vào ngọc giản, trong mắt nhanh chóng phủ đầy bi thương. Thượng Quan gia không còn, Uẩn Thần Quả ở Tiểu Vạn Thọ sơn cũng không còn.
Thật lâu sau nàng mới cất ngọc giản đi, cúi người hành lễ với Lam Tiểu Bố, “Đa tạ Lam thành chủ đã tuân thủ lời hứa hẹn, cứu ta ra khỏi Cổ Tinh Sơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT