Ôn Tín Nhiên cũng từ từ tỉnh táo lại, ở Thiên Vân Tiên Môn nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn ở Ngưng Đan cảnh, mà bây giờ hắn mới rời khỏi Thiên Vân Tiên Môn bao lâu chứ? Hắn chẳng những đã bước vào Kim Đan, thậm chí còn rất nhanh đạt được Kim Đan viên mãn. Lúc này còn chưa Hóa Đan, mà trong tay đã có bảo vật trợ giúp tu sĩ bước vào Nhân Tiên cảnh rồi.
      Nếu như ở lại Thiên Vân Tiên Môn, cả đời này của hắn cũng sẽ không có được loại cơ duyên này.
      Giờ phút này trong lòng Ôn Tín Nhiên chỉ có khinh bỉ, lúc đầu Thiên Vân Tiên Môn đã có cơ hội đứng sừng sững ở Nguyên Châu, chỉ vì Vọng Nghênh Sơn có tầm nhìn hạn hẹp mà hủy hoại mất cơ hội này.
      Hắn khẳng định, nếu như Lam Tiểu Bố còn ở Thiên Vân Tiên Môn, Vọng Nghênh Sơn sẽ là người đầu tiên có được Ngũ Thải Tiên Chi, nhưng mà bây giờ, cái cơ hội này e rằng cả đời Vọng Nghênh Sơn cũng sẽ không có.
      Thật là mỉa mai thay.
      Nếu như nói Bất Dạ Hải và phường thị Mưu Bắc là nơi tụ tập của những tu sĩ cấp thấp của Nguyên Châu Bắc Vực, vậy thì Ám Loan chiểu chính là nơi tụ tập của những tu sĩ cấp thấp của Nguyên Châu Tây Vực.
      Diện tích của Ám Loan chiểu khoảng mấy trăm vạn dặm, sâu trong Ám Loan chiểu không có người nào dám đi, nhưng mà ở vùng biên giới của Ám Loan chiểu lại là nơi sinh sống yên vui của những tu sĩ cấp thấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play