“Rễ cây của Vũ Trụ Thụ ở chỗ này, có khi nào Vũ Trụ Thụ đã bị tộc Thiên Mông nắm trong tay, cho nên mới có đạo tắc Di Vong?” Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày, Vũ Trụ Thụ chính là căn cơ sinh tồn của đại vũ trụ, nếu như bị tộc Thiên Mông nắm trong tay, chuyện này cũng chẳng tốt đẹp gì.
      Mạc Vô Kỵ cười cười, “Khống chế là chuyện không thể, nếu như đối phương nắm Vũ Trụ Thụ trong tay, vậy thì cũng sẽ không để Vũ Trụ Thụ xuất hiện, khiến đại hội Vĩnh Sinh chưa bắt đầu đã kết thúc. Tộc Thiên Mông muốn chiếm đoạt toàn bộ đại vũ trụ, phải lựa chọn thời cơ ngăn cản bọn người này lại, cho nên bọn hắn không thể nào cho những Đạo Tổ này cơ hội sớm ra ngoài. Nhưng mà mặc dù không có cách khống chế Vũ Trụ Thụ, nhưng đạo tắc Di Vong tuyệt đối có liên quan đến Vũ Trụ Thụ, điều này nói rõ Thiên Mông Nhân có cách để Vũ Trụ Thụ dung nhập đạo tắc thiên địa vào trong đại vũ trụ.”
      Bùi Cung Hổ rên lên đau đớn, cả nguời bị đánh bay ra ngoài. Rõ ràng, với loại cấp bậc dấu pháp này, hắn ta vẫn còn kém xa.
      Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ một trái một phải vọt đến, Lam Tiểu Bố lấy Trường Sinh Kích ra, Mạc Vô Kỵ cũng đánh một chỉ ra.
      Còn không ra tay nữa thì sẽ phải nhặt xác cho Lăng Trục Chân thôi.
      Vây công Lăng Trục Chân có bốn người, thực lực của hai người hoàn toàn không yếu hơn Lăng Trục Chân, còn hai người kia thì hơi yếu một chút, chủ yếu là đứng bên ngoài bổ thêm một đao, đề phòng Lăng Trục Chân chạy trốn.
      Lăng Trục Chân có thể kiên trì đến bây giờ, cũng là vì pháp bảo trong tay hắn ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play