“Nhánh cây Vũ Trụ Thụ đang nhạt đi…” Tề Mạn Vi cũng kinh ngạc nói.
      “Chúng ta nhanh rời khỏi đây thôi, đây không phải nơi gì tốt cả.” Phương Chi Khuyết run giọng nói.
      Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố không hề cử động, đi? Đi hướng nào? Bởi vì nơi này hoàn toàn không có lối ra, hoặc là có lối ra nhưng bọn hắn không biết.
      “Tiểu Bố, chúng ta cùng nhau công kích vào hư không, xem thử có thể xé rách giới vực không gian ở chỗ này hay không.” Mạc Vô Kỵ nói, đồng thời lấy Phàm Nhân Kích ra.
      Lam Tiểu Bố cũng lấy Trường Sinh Kích ra, hai kích cùng đánh, trong hư không vang lên từng gợn sóng. Quy tắc Không Gian cũng bắt đầu vỡ nát theo công kích của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, thế nhưng vùng vị diện này vẫn hoàn hảo, không có chút ảnh hưởng nào.
      “Hoa sen cũng bắt đầu rút đi rồi.” Tề Mạn Vi lại nói tiếp, nàng nhanh chóng di chuyển, đứng bên cạnh Lam Tiểu Bố.
      “Chúng ta cùng nhau đứng trên đài sen đi.” Lam Tiểu Bố nói một tiếng rồi nhảy lên đài sen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play