Lam Tiểu Bố biết rất rõ, Mạc Vô Kỵ có Trữ Thần Lạc, thần niệm có thể thẩm thấu đến nơi mà người khác không thể làm dược, bây giờ thần niệm của Mạc Vô Kỵ cũng không thể thẩm thấu được, có thể thấy được cái cấm chế này lợi hại như thế nào.
TRong hư không hội trường đại hội Vĩnh Sinh vẫn còn đang cướp đoạt chỗ ngồi, cho dù chỗ ngồi của đám người Mạc Vô Kỵ được xem là tốt nhất, nhưng mà không có ai dám đến đây cướp đoạt. Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố là ai? Dám giết cả cường giả bát tinh của Duy Củ thế giới, dám đối kháng với Đạo Tổ đó.
“Lão Thạch đến.” Mạc Vô Kỵ nhìn thấy Thạch Trường Hành dẫn theo Thạch Uyển Dung bước vào hội trường, cho dù vị trí bên cạnh Mạc Vô Kỵ đã sớm bị người khác chiếm lấy, nhưng mà Thạch Trường Hành chỉ cần vung tay gạt một chút, đã trống đi hai vị trí, hắn ta dẫn theo Thạch Uyển Dung ngồi vào chỗ đó.
Hai tu sĩ bị hất văng ra sau khi nhìn thấy Thạch Trường Hành thì đâu còn dám cướp về nữa? Có lẽ bọn hắn nên cảm thấy may mắn vì Thạch Trường Hành đã không giết bọn hắn.
“Lão Thạch, ngươi đến hơi trễ rồi.” Lam Tiểu Bố lên tiếng chào.
Thạch Trường Hành hừ một tiếng, “Ngươi cho rằng những Đạo Tổ kia là thứ tốt à? Ta bị Khổng Tâm Kiếm làm chẫm trễ thời gian, đợi lát nữa khi ra tay, các ngươi nhất định phải cẩn thận gia hỏa này, hắn dẫn theo ít nhất là bốn cường giả bước đại đạo thứ tám.”
Còn một câu nữa Thạch Trường Hành không hề nói ra, hắn ta tốn thời gian bố trí một cái truyền tống trận. Nếu như đến lúc đó bên phía Lam Tiểu Bố thật sự không địch lại được, cho dù như thế nào, cũng phải đưa Thạch Uyển Dung rời khỏi nơi này trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT