“Nhất âm dương quan đoạn tràng thanh, cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý…” Liễu Ly lặp lại câu Lam Tiểu Bố đã thét lên lúc trước, bỗng nhiên nhìn Lam Tiểu Bố hỏi một lần nữa, “Đây cũng là câu ngươi nói trước khi bổ một búa kia ra sao?”
“Chắc là vậy.” Lam Tiểu Bố thuận miệng đáp, một búa kia của hắn mặc dù là lĩnh ngộ được từ “Thất m”, nhưng mà cái câu hắn nói ra chính là cảm nhận từ chính bản thân hắn.
Nếu như lặp lại một lần nữa, hắn sẽ cầm theo cự phủ của mình, chém giết một đường, giết hết những tên cường đạo đã cướp đoạt Địa Cầu kia, vĩnh viễn không để quốc gia của mình bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Liễu Ly nhìn sắc mặt của Lam Tiểu Bố, nàng cảm thấy đây là một người nam tử có rất nhiều chuyện xưa, những biểu hiện của hắn hoàn toàn không phù hợp với tuổi của hắn.
“Thật ra ta cảm thấy môn thần thông này của ngươi dùng trường kích thì thích hợp hơn, chứ không phải là cự phủ.” Liễu Ly chậm rãi nói.
Lam Tiểu Bố nao nao, lập tức nghĩ đến, nếu như tay mình nắm chặt trường kích, trường kích chém ngang chín vặn dặm, thế thì thật sự vô cùng phóng khoáng, nhiệt huyết, khí thế cường hãn.
Đợi đến tháng tám, tháng chín mùa thu, hoa của ta nở ra lấn át tất cả muôn hoa.
Làm người cũng nên như vậy, rồi sẽ có một ngày, tay hắn nắm trường kích, tất cả yêu ma quỷ quái nghe thấy hơi lập tức chạy mất. Không vì điều gì khác, chỉ vì Lam Tiểu Bố hắn đang đứng ở đây.
“Ngươi đang suy nghĩ gì thế?” Cảm nhận được khí thế của Lam Tiểu Bố, Liễu Ly nghi ngờ hỏi một câu, nàng chỉ đưa ra một đề nghị nhỏ mà thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT