Lam Tiểu Bố khẳng định Cái Hầu có bản ghi chép về đạo tràng Mộ Thiên, nếu không thì hắn cũng không tin bản thân mình đã đại sư trận pháp cấp bốn mà không thể nhìn ra được trận tâm của địa trận Ẩn Nặc này nằm ở đâu, thế mà Cái Hầu lại có thể biết.
“Được, chỗ nào mà ta công kích, mọi người cũng công kích theo, nhớ kỹ phải dốc hết sức lực. Mặc dù đại trận Ẩn Nặc này đã có từ rất lâu rồi, nhưng đây là thứ mà đại năng thượng cổ để lại, dùng phương pháp bình thường khó mà đánh tan được.” Lúc Cái Hầu đang nói chuyện đã lấy pháp bảo của mình ra, đó là một thanh Báo Đầu Liệt Quang Thương.
Cái Hầu đánh một thương xuống, không gian lập tức phát ra tiếng gào thét, tựa như bị đâm thủng. Thần niệm của Lam Tiểu Bố bao trùm lên thương vận xung quanh Báo Đầu Liệt Quang Thương của Cái Hẩu, lập tức nhìn ra thực lực của Cái Hầu vô cùng mạnh, chắc hẳn đã vượt qua khỏi phạm vi Kim Đan.
Thương này của Cái Hầu rõ ràng là đánh vào hư không, nhưng hết lần này đến lần khác lại tựa như bị thứ gì đó ngăn cản, phản lại một mảnh thương mang.
Lúc này cho dù là người không hiểu Trận Đạo cũng có thể nhìn ra, nơi này thật sự có đại trận Ẩn Nặc.
Một khắc sau, tất cả mọi người đều lấy pháp bảo của mình ra đánh vào vị trí mà thương của Cái Hầu đã đánh vào, hơn 200 Kim Đan đều đồng loạt ra tay, chân nguyên bùng nổ, không gian rung động liên tục.
Lam Tiểu Bố đã nhìn ra, về mặt Trận Đạo Cái Hầu chắc hẳn cũng không hơn gì hắn, chỉ là do Cái Hầu biết vị trí cụ thể. Bởi vì hướng mà Cái Hầu tấn công đã bị lệch một chút, nếu dựa theo hướng mà Cái Hầu công kích, muốn phá được đại trận Ẩn Nặc này không phải chỉ tốn một ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT