Vô Lượng im lặng một lát, đột nhiên nói ra, “Ta có vài chỗ lạc ấn quy tắc Lục ĐẠo, nếu như ngươi đồng ý cho ta mượn đạo quyển Luân Hồi xem một chút, ta có thể cho ngươi mấy chỗ lạc ấn này.”
“Có tất cả bao nhiêu chỗ?” Lam Tiểu Bố bình tĩnh hỏi.
“Ba khu.” Vô Lượng nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, lập tức vui mừng nói.
Hắn ta chỉ ôm tâm thái may rủi nói một chút, không ngờ Lam Tiểu Bố thật sự có hứng thú. Trong lòng hắn ta cũng hiểu rõ, chỉ cần có Lam Tiểu Bố ở chỗ này, hắn ta cũng không thể nào hoàn toàn cảm ngộ đạo tắc Kiến Luân, tạo dựng ra thông đạo Luân Hồi thuộc về mình được. Hơn nữa hắn ta cũng mơ hồ cảm giác được, mình chưa chắc có thể giết chết được Lam Tiểu Bố.
Đối với loại nhân vật như Vô Lượng mà nói, không tồn tại thứ tâm tình gì gọi là hỉ nộ ái ố. Dù Lam Tiểu Bố có hoàn toàn chặn ngang hắn ta cảm ngộ đạo tắc, nếu như hẳn ta không giết được Lam Tiểu Bố, hắn ta cảm thấy làm chuyện vô ích cũng chẳng có ý nghĩa nào. Chờ hắn ta có thể giết chết được Lam Tiểu Bố, trực tiếp giết chết đối phương là được.
Lam Tiểu Bố cười lạnh nói, “Ba khu mà muốn trao đổi đạo quyển Luân Hồi của ta để xem một chút, ngươi tu quá đến mức già lẩm cẩm rồi sao?”
“Vậy ngươi muốn thế nào?” Sắc mặt Vô Lượng lạnh đi, trong mắt cũng tràn ra tia sát khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT