“Kỳ thực ta….” Lam Tiểu Bố chỉ nói ba chữ, nhưng cũng động tâm rồi. Không phải hắn vẫn luôn muốn thu thập các loại công pháp tu tiên và các phương thuốc hay sao? Đừng nói là công pháp tu tiên và các loại đan dược, ngay cả phương pháp luyện khí hay là pháp trận đạo hắn cũng muốn thu thập.
      Thất âm hệt như một cái kho dữ liệu khổng lồ, ngoại trừ cần phải có nhiên liệu chống đỡ ra thì nó còn cần một số lượng rất lớn số liệu. Có đủ số liệu thì hắn mới có thể để Thất âm dựng nên những công pháp tu luyện hoàn mỹ hơn. Măng tre có thể ở lại trong cơ sở số liệu của Thất âm thì chứng tỏ nó cũng là thứ có từ khai thiên lập địa, nhưng bây giờ hắn không thể sử dụng được. Bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào chính bản thân để thu thập.
      Có thể tu luyện tới bây giờ, Lam Tiểu Bố không còn là một tay mơ nữa. Hắn cảm giác được Kim Ô quyết không còn là thứ thích hợp cho hắn tu luyện nữa, còn nguyên nhân vì sao thì hắn không biết, đó là do hắn quá thiếu sót kiến thức tu tiên. Bây giờ hắn cần sưu tầm thật nhiều loại công pháp, cho dù là công pháp không đủ cũng được.
      Nghĩ tới đây, Lam Tiểu Bố gật đầu nói: “Đã như vậy thì ta tạm thời làm chủ nhân của thành này… A, đúng rồi, nơi này có thành chủ ban đầu không?”
      Lẽ nào nơi này có thành chủ, mà bây giờ hắn lại cướp đoạt vị trí của người ta thì thực sự rất thất đức.
      Lưu Mân vội vàng nói: “Ban đầu cũng có một thành chủ, nhưng sau đó đã bị Bặc Đạt giết chết. Bây giờ người làm chủ của thành Mưu Bắc chính là Bặc Đạt, không có thành chủ.”
      “Nếu đã vậy thì ta đành làm thành chủ vậy. Mưu Bắc Minh gì gì đó giải tán ngay lập tức. Sáng mai ngươi đi thông báo cho tất cả người có mặt ở thành Mưu Bắc tới…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play