Lam Tiểu Bố khó hiểu trong lòng, nhưng hắn không lên tiếng.
      Vừa rồi trò chuyện với Lưu Mân hắn đã biết thành Mưu Bắc lớn vô cùng, có thể nói là thành phố lớn nhất trong chu vi nghìn dặm. Nơi này chỉ cách dãy núi Bắc Sơn hơn trăm dặm, cách biển Bất Dạ cũng chỉ hơn trăm dặm.
      Nhiều người vừa mới bước vào ngưỡng cửa tu tiên đều nguyện ý ở lại thành Mưu Bắc để sống. Bọn họ có thể tới dãy núi Mưu Bắc để tìm các loại linh thảo cấp thấp và vật liệu, cũng có thể tới biển Bất Dạ tìm tài nguyên tu tiên. Do những nguyên nhân này nên đã khiến thành Mưu Bắc ngày càng lớn hơn.
      Vì thế cho dù Lưu Mân mang tới rất nhiều đan dược cấp thấp nhưng vẫn bán ra rất nhanh chóng.
      Tầm mắt của hai tên kỵ sĩ kia lướt ở trong đám người, sau đó nhanh chóng rơi vào người Lam Tiểu Bố, chuôi rìu mà hắn cõng ở sau lưng thật sự rất dễ thấy.
      Một tên trong đó thúc ngựa đi tới trước mặt Lam Tiểu Bố, nhìn hắn từ trên cao xuống, định đặt câu hỏi thì lại nhìn thấy Cổ Đạo luôn rúc sau lưng Lam Tiểu Bố.
      “Đây là loại sủng vật gì?” Tên đó kinh ngạc hỏi một câu, sau đó híp mắt nhìn Lam Tiểu Bố, nói: “Sủng vật này của ngươi không tồi, ta sẽ đưa ngươi một viên linh thạch, bán cho ta đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play