Lam Tiểu Bố không kịp suy nghĩ vì sao hai người này đã kiêng kỵ hắn như vậy mà còn muốn đến đây đánh vào động phủ của hắn, hắn đã mở rộng lĩnh vực Thánh Nhân của chính mình ra.
      Bởi vì một trong hai người này chẳng những có tu vi mạnh hơn hắn, hơn nữa tuyệt đối không phải những Thánh Nhân mà bình thường hắn nhìn thấy có thể so sánh được. Người này da thịt rất trắng, đeo một thanh trường kiếm, chân mang một đôi Đạp Vân Ngoa, thật giống như không hề đứng trên mặt đất. Không phải là thủ đoạn đạo pháp dùng phù hư không, mà là tự nhiên đứng phía trên đạo tắc thiên địa như vậy.
      Bàn về tu vi, Lam Tiểu Bố đoán cõ lẽ người này không vượt qua ngũ chuyển Thánh Nhân, rất có thể chỉ là tứ chuyển Thánh Nhân. Nhưng Lam Tiểu Bố khẳng định, cho dù là Bố Cự có bước vào thất chuyển Thánh Nhân, ở trước mặt người này, cũng chỉ là một bàn đồ ăn. Đây là tứ chuyển Thánh Nhân lợi hại nhất mà hắn từng gặp, so với Luân Hồi Thánh Nhân còn đáng sợ hơn gấp mấy lần.
      KHông có lý do gì cả, chỉ là một loại trực giác.
      Nếu như trước đó chưa bước vào nhị chuyển Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố sẽ không chút do dự từ bỏ động phủ này. Hoặc là nói cho dù có bước vào nhị chuyển Thánh Nhân, trước khi chưa cảm ứng được mình có thể đi vào trong Vũ Trụ Chi Tâm, Lam Tiểu Bố cũng sẽ từ bỏ động phủ này. Có thể tiến vào Vũ Trụ Chi Tâm, hắn có thể dựa vào quy tắc thiên địa mà chứng đạo tam chuyển Thánh Nhân.
      Ai dám cướp loại cơ duyên này của hắn, đều là mối thù sinh tử.
      “Đạo hữu có ý gì? Vì sao lại công kích động phủ của ta? Chẳng lẽ đạo hữu không biết công kích động phủ của người khác là tử thù hay sao?” Giọng điệu Lam Tiểu Bố vô cùng bình tĩnh, khi tra hỏi, ánh mắt của hắn tùy ý nhìn về phía một người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play