Tiếng tăm của Luân Hồi Oa, Bắc Tố Đình đã từng nghe nói đến, cho nên Luân Hồi Oa vừa kích phát, Bắc Tố Đình đã biết ngay đây là Luân Hồi Oa, trong lòng nàng âm thầm sợ hãi mà thán phục. Lam đại ca mới quan này tuyệt đối không phải là người bình thường, người bình thường đừng nói là đuổi được Trúc Khổ đi, có thể sống sót được đã là không tệ rồi, hơn nữa người bình thường cũng không thể nào lấy được Luân Hồi Oa.
      “Tố Đình đạo hữu, ngươi có biết bao lâu thì Mân Nguyên sẽ cử hành hội luận đạo một lần?” Bên trong Luân Hồi Oa, Lam Tiểu Bố hỏi. Hắn muốn qua loa với Lưu Tinh, nhất định phải biết những thứ này.
      Bắc Tố Đình đáp, “Bình thường đều là năm năm một lần, bởi vì cứ qua năm năm Đan Tuyền sẽ ngừng một khoảng thời gian. TRong khoảng thời gian ngừng này, chính là lúc tổ chức hội luận đạo. Lam đại ca, tốc độ pháp bảo phi hành này rất nhanh, ta đoán nhiều nhất là ba đến năm ngày, chúng ta có thể đến chỗ đó.”
      Lam Tiểu Bố nghe thấy vậy, trong lòng đã có chút suy tính, hắn đổi phương hướng của Luân Hồi Oa một chút.
      “Lam đại ca, phương hướng hình như không đúng.” Bởi vì Lam Tiểu Bố cho phép Bắc Tố Đình xem xét phương hướng bên ngoài, cho nên khi Lam Tiểu Bố đổi hướng, nàng cũng có thể cảm nhận được.
      Lam Tiểu Bố đáp,”Ta biết, ta đi lệch một chút, đi làm một vài chuyện.”
      Hai ngày sau, Lam Tiểu Bố đến một vách đá hẹp dài khá heo hút, dừng Luân Hồi Oa lại. Tại sâu trong vách đá này, Lam Tiểu Bố đào ra một cái động phủ lâm thời, gỡ hai cái ấn ký thần niệm ở trên người hắn xuống phong ấn trong cái động phủ này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play