“Những người đến nơi này nhất định đều tiến vào trong hang đá, ai ở bên ngoài lãng phí thời gian cơ chứ. Ta đã đi vào một lần rồi, lúc trước ta tìm kiếm mất ba ngày, cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.” Đường Chung cười he he.
Cung Thiên cũng cười nói, “Có lẽ Lam Tiểu Bố đạo hữu chưa từng vào trong đó, mấy người chúng ta đều đã đi qua rồi. Lần này chúng ta nhiều người, khi tiến vào, năng lực tự vệ cũng tăng lên, ta tin chắc chắn sẽ có thu hoạch. Ta chọn hang đá này…”
Vừa nói, Cung Thiên vừa chỉ vào một cái hang đá cách đám người hơi xa, hang động này so với những hang động còn lại càng mông lung hơn, không nhìn kỹ thậm chí không thể nào thấy rõ được.
“Khoan đã…” Lam Tiểu Bố đột ngột gọi Cung Thiên lại.
Cung Thiên khó hiểu quay đầu nhìn về phía Lam Tiểu Bố, trong mắt Lam Tiểu Bố hiện lên vẻ bất an.
Vũ Trụ Duy Mô vừa tạo dựng ra mô hình kết cấu của nơi này, mặc dù vẫn còn chưa hoàn thành, nhưng Lam Tiểu Bố đã có thể thấy rõ phần lớn hoàn cảnh ở đây. Đây đâu phải là vách núi và hang đá? Mà là một đại điện đắp bằng đất rất lớn. Dưới chân bọn hắn vẫn là bùn đất màu nâu xám, đại điện rộng khoảng ngàn mét vuông, đại điện này có hình dạng như một cái nồi, mà vị trí bọn hắn đang đứng chính là đáy nồi.
Bốn phía của đại điện này là tường đất nghiêng nghiêng, bên trên có 72 hành lang quanh co uốn lượng. Phần lớn các hành lang quanh co này đều đang có tu sĩ cẩn thận di chuyển, những tu sĩ này thỉnh thoảng lại lấy pháp bảo đánh ra ngoài, hoặc là phát hiện ra bảo vật gì đó, trong mắt lộ ra vui mừng. Nhưng theo Lam Tiểu Bố, những người này chỉ là đang đi lại trên một con đường trong suốt. Có lẽ những người này sẽ vĩnh viễn không bao giờ biết được, bọn hắn tiến vào đây để tìm kiếm bảo vật, nhưng thật ra chính là đang di chuyển khắp nơi trên cái tường đất bốn phía này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT