Chờ Khổ Nhược Thần Vương đi rồi, Lâu Thiêm Hồ mới cười he he nói, “Tiền bối, ngươi không quay về Niết Bàn thần thành, nhưng ta thì phải quay về đó một chuyến. Chúng ta cũng phải từ biết nhau tại đây, có phải ngươi cũng có ít đồ đưa cho ta hay không?”
      Lam Tiểu Bố bất đắc dĩ nói, “Lâu tiền bối, trên người ba người bọn họ không có tài nguyên tu luyện gì tốt, Lâu tiền bối thì chính là Đan Đế khai sáng ra Tuyên Hà Đan Đạo, sao có thể cọi trọng những thứ trên người ta chứ.”
      Lâu Thiêm Hồ cười ha ha một tiếng, “Cũng đúng, nhưng mà Hỗn Độn chi khí của ngươi có thể cho ta một chút không, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, ta đưa cho ngươi mấy viên đan dược.”
      Lam Tiểu Bố không chút do dự lấy ra một cái bình ngọc đã phong ấn Hỗn Độn chi khí bên trong đưa cho Lâu Thiêm Hồ, lần này không có Lâu Thiêm Hồ, đừng nói là giết Khúc Bồng, có thể sống được đã là không tệ rồi.
      Hỗn Độn chi khí không thể nào dùng bình ngọc đựng lâu dài được, hắn đưa cho Lâu Thiêm Hồ, còn về chuyện Lâu Thiêm Hồ bảo quản nó như thế nào, vậy thì không phải là chuyện của hắn.
      Lâu Thiêm Hồ vô cùng mừng rỡ nhận lấy bình ngọc, cũng lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Lam Tiểu Bố, “Đây là đan dược do ta luyện chế, đưa cho ngươi một ít. Nếu như ngươi nhất định phải rời khỏi Vô Căn Thần giới, thật ra ta biết có một con đường.”
      “Con đường nào?” Lam Tiểu Bố vội vàng hỏi, hắn thật sự muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play