Sau khi thương mang kia biến mất, trước mặt Khúc Bồng mới xuất hiện một nam tử mặc áo gai, nam tử nhìn chằm chằm Khúc Bồng đã bị trường thương của hắn xuyên qua mi tâm, lạnh lùng nói, “Họ Khúc kia, ta đã sớm muốn giết ngươi. Vô Căn Thần giới không phải là của Khúc Bồng ngươi, tổ tông ta đây cũng ở nơi này tu luyện. Đúng rồi, gia tên là Lưu Tinh, nhớ đến tìm ta mà báo thù.
Ta tin rằng loại người như ngươi, nhất định sẽ có cơ hội bảo toàn ký ức mà luân hồi, ta chờ ngươi. Chẳng qua nếu như đời sau ngươi còn vì chút Hỗn Độn chi khí mà bỏ qua kế hoạch ban đầu của mình như vậy, thế thì không cần đến tìm ta nữa, bởi vì ngươi không xứng.”
Sau khi nói xong câu đó, tay nam tử áo gai rung lên, thân thể Khúc Bồng bị hắn ném về phía nham thạch đang phun trào, sau đó hắn nhìn nơi phun trào nham thạch, lại hừ lạnh một tiếng, cả người biến mất khỏi không gian.
Lam Tiểu Bố vừa tránh khỏi dòng nham thạch, đã nhìn thấy Khúc Bồng bay đến, không đúng, phải là thi thể của Khúc Bồng bị người ta ném đến. Khúc Bồng bị giết? Khi thần niệm Lam Tiểu Bố quét đến người Khúc Bồng, hắn lập tức khẳng định, Khúc Bồng thật sự đã bị người ta giết.
Nham thạch cuồn cuộn tràn đến, Lam Tiểu Bố không dám nghĩ nhiều, lại tăng thêm tốc độ.
Qua mười mấy giây sau, Lam Tiểu Bố dừng lại bên ngoài hố nham thạch. Lúc này, Khổ Nhược Thần Vương, Trầm Hổ, Tích Niệm Mạt và Lâu Thiêm Hồ cũng đã tránh thoát dòng nham thạch tụ lại đây.
Khổ Nhược Thần Vương bị thương nặng nhất, cộng thêm tu vi cũng là thấp nhất, nếu như không có Lâu Thiêm Hồ giúp hắn một tay, thậm chí hắn đã bị vùi trong nham thạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT