Đồng thời Đồng Cáp cũng biết vì sao mà Khúc Bồng lại muốn kéo hắn theo, bởi vì Hỗn Độn chi khí, cái Hỗn Độn chi khí này đến hắn cũng có thể cảm nhận được.
Giờ phút này trong lòng Đồng Cáp chỉ cảm thấy đáng thương cho tu sĩ Thiên Thần cảnh kia, ngươi nói xem ngươi đã lấy được Hỗn Độn chi khí rồi, tại sao phải lấy ra làm gì? Đây không phải là đang đi tìm chết sao?
Nhưng mà Đồng Cáp lại nhanh chóng thở dài ra, đến chính mạng nhỏ của hắn cũng khó mà giữ được, còn ở đây là thương cảm người khác, người thật sự cần thương cảm phải là hắn mới đúng. Sở dĩ bây giờ Khúc Bồng còn chưa giết hắn, chẳng qua là vì Khúc Bồng muốn xem xét Ám Nguyệt Lạc mô phỏng trong người hắn mà thôi.
Đồng Cáp vừa nghĩ đến đây, đã cảm thấy một luồng lực lượng khổng lồ ập đến, hắn tuyệt vọng nhắm mắt lại. Sau đó là thức hải của hắn bị xé nứt, linh lạc hoàn toàn vỡ nát.
“Răng rắc!” Khi bị Khúc Bồng ném lên mặt đất, Đồng Cáp có thể nghe thấy tiếng xương cốt trong người mình đứt gãy, hắn mờ mịt nhìn lên bầu trời, trong lòng rất rõ ràng, mình xong rồi. Nếu như có thể tự vẫn, hắn thà rằng tự vẫn luôn ngay bây giờ. Nhưng mà bây giờ ngay cả tự vẫn hắn cũng không làm được.
Khúc Bồng nhất định đã vọt vào trong hố nham thạch cách đó không xa, Hỗn Độn chi khí nồng đậm trước đó, chính là từ trong cái hố nham thạch cạn khô này tản ra.
Đồng Cáp tự giễu cười cười, “Nơi tu sĩ Thiên Thần cảnh kia tìm được rất tốt, nếu như không tự tiện lấy Hỗn Độn chi khí ra, chỉ sợ sẽ không có ai có thể tìm được. Tự gây nghiệt không thể sống mà, giống như Đồng Cáp hắn vậy, cũng là tự gây nghiệt không thể sống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT