Tích Niệm Mạt bị thương không nặng, chỉ là bị phong ấn trong hẻm núi một tháng, tiêu hao quá lớn.
      Bây giờ an tâm rồi, chỉ cần hai canh giờ, đã hoàn toàn khôi phục.
      Nàng đứng lên vội vàng nói, “Tiểu Bố, trong hẻm núi này có một tên Thánh Nhân đã bị vẫn lạc. Toàn bộ truyền thừa của Thánh Nhân đều đã bị mất, nhưng mà ta lại nhìn thấy một viên Hồn Niệm Thạch…”
      Loại vật như Hồn Niệm Thạch này, tất cả mọi người đều biết, đó là thần hồn tu sĩ sau khi vẫn lạc còn sót lại một chút thời gian, lưu lại di ngôn của mình.
      Trong tình huống bình thường, Hồn Niệm Thạch đều là do tu sĩ cấp thấp để lại. Một Thánh Nhân lại để lại Hồn Niệm Thạch để truyền lời, có thể thấy Thánh Nhân này hầu như đã không còn chút năng lực hành động nào, yếu đến mức chỉ có thể nhắn lại qua Hồn Niệm Thạch.
      “Để lại lời gì?” Lâu Thiêm Hồ cũng không nhịn được hỏi.
      Nếu là chuyện khác thì hắn sẽ không để ý lắm, nhưng lời nhắn lại của một Thánh Nhân, hắn không thể nào xem nhẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play