“Lục vương tử, có chuyện muốn thỉnh giáo ngươi.” Lam Tiểu Bố không hề suy nghĩ tới chuyện sẽ đưa đồ mà mình lấy được cho Thái Mạt Trường, hoặc cũng bởi vì túi đeo sau lưng của hắn chỉ có một chút dược liệu mà thôi.
“Mời Úy Lam cứ nói.” Thật ra Thái Mạt Trường không dám tỏ thái độ với Lam Tiểu Bố, ngay cả Tiệt Thạch của Lâm Nguyên Tang mà Lam Tiểu Bố cũng dám lừa gạt thì sao có thể để ý tới một vương tử nho nhỏ của tinh cầu văn minh khoa học kỹ thuật cấp hai được? Ở trong mắt Thái Mạt Trường, tất cả Tiệt Thạch mà Lam Tiểu Bố thắng được đều do lừa gạt mà có. Đánh cược ba mươi sáu điểm, chỉ một ván thắng tất cả Tiệt Thạch, không phải lừa người thì là gì.
Lam Tiểu Bố hạ thấp giọng nói: “Lục vương tử, ta nghe nói bên trong tinh cầu Ngọc Khải có Tiệt Thạch, tại sao cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng thấy một viên nào cả?”
“Ngươi không mua bản đồ sao?” Thái Mạt Trường kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.
“Bản đồ gì?” Lần này tới phiên Lam Tiểu Bố kinh ngạc hỏi lại.
Thái Mạt Trường giải thích: “Một vài nhân công còn ở lại quảng trường bán một số đồ cần thiết, trong đó có bán bản đồ khu vực khai thác trên tinh cầu Ngọc Khải. Bên trong bản đồ này có cả nơi tạo ra Tiệt Thạch, mặc dù những nơi đó đã bị mọi người tìm nhiều lần nhưng không phải lần nào cũng lấy hết được.”
Lam Tiểu Bố ngẩn người, lúc này hắn mới nhớ tới chuyện Mạt Tây Á đi tìm mình. Ban đầu khi vừa tới quảng trường, Mạt Tây Á đã muốn kéo hắn đi mua một ít vật phẩm để chuẩn bị tiến vào tinh cầu Ngọc Khải, hắn cho rằng Mạt Tây Á muốn làm chuyện khác, cộng thêm lo lắng có thêm phiền phức nên đã không đi. Bây giờ xem ra hắn đã nghĩ sai rồi, Mạt Tây Á thực sự mang hắn đi mua đồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT