Không thì ở lại bên trong Côn Luân? Tuy nhiên ý niệm này rất nhanh đã bị Lam Tiểu Bố phủ quyết. Trước không nói Côn Luân có thể ngăn cản làn sương mù dày đặc kia không, nếu nó không thể ngăn được thì ngay cả cơ hội rời đi hắn cũng không có. Mà cho dù Côn Luân có thể ngăn chặn được thì chờ tới khi tinh cầu Ngọc Khải mở ra lần nữa cũng phải ba mươi năm sau.
Đời người có mấy lần ba mươi năm chứ? Hắn có thể hao phí hết ba mươi năm ở nơi này sao? Vì thế hắn vẫn phải ra ngoài. Hắn có Thần Hồn châm, không phải không có vốn liếng gì cả.
Trước mắt, ngày rời khỏi tinh cầu Ngọc Khải còn mấy ngày nữa, trước khi đó hắn nên tới bờ hồ khô khốc kia tu luyện thêm, để Cổ Đạo trấn thủ bên ngoài, một khi làn sương mù vừa tới thì bọn họ sẽ rút lui ngay lập tức.
Lam Tiểu Bố quyết định xong, ngay khi định rời đi thì mấy tia sáng xanh da trời bắn tới liên tục.
Là công kích đạn ánh sáng của súng từ quang, Lam Tiểu Bố lập tức núp sang một bên.
Rất nhanh Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy một chiếc phi hành khí tà tà bay tới, mỗi khi tia sáng xanh bắn ra từ phi hành khí đằng sau bắn xong thì phi hành khí phía trước đó sẽ tự động đổi sang một vị trí khác.
Phía sau phi hành khí kia hình như cũng có một cái phi hành khí khác đang truy đuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT