KHi đạo niệm càng lúc càng rõ ràng, Lam Tiểu Bố lại càng không có chút phân tâm nào, hắn cũng càng ngày càng kích động. Lam Tiểu Bố mơ hồ cảm thấy sai lầm của mình, hắn tu luyện cho đến ngày hôm nay, vậy mà lại không biết rõ đạo mình tu chính là gì.
Hắn sáng tạo ra Trường Sinh Quyết, vẫn luôn tu luyện Trường Sinh Quyết cho đến bây giờ, cũng vô cùng mơ hồ.
Nếu như không bị nhốt trong hư không Thiên Nhai, nếu không gặp được Quan Hoan đại ca, nếu không phải hắn kiên định trảm đi đại đạo của mình…
Hắn sẽ vẫn tiếp tục mơ hồ tu luyện, vì tấn cấp mà tấn cấp. Rất nhiều năm sau, hắn sẽ giống như đông đảo các tu sĩ, có lẽ hắn có thể bước vào Thánh Nhân cảnh, nhưng cũng chỉ có thể thôi.
So với rất nhiều người, hắn thật ra đã đứng ở một độ cao khác, hắn đã sớm sáng tạo ra đại đạo thuộc về mình, nhưng mà một đường tu luyện cho đến hôm nay, vẫn không hiểu rõ được con đường của chính mình.
Hắn có thể sáng tạo đại đạo là may mắn, nhưng hắn dựa vào Vũ Trụ Duy Mô quá nhiều. Nói cách khác, không có Vũ Trụ Duy Mô, hắn chỉ có thể giống như tu sĩ tầm thường, nhiều nhất chỉ là tu sĩ có tư chất tốt hơn một chút mà thôi. Còn Trường Sinh Quyết, hắn hoàn toàn không thể nào sáng tạo ra được.
Sở dĩ Lam Tiểu Bố càng ngày càng kích động, là bởi vì sau khi hắn trảm đạo rồi, mới khién đạo của mình có hình thức ban đầu, thể hiện sinh động.
Vạn vật luân hồi, mục đích của sinh chỉ là vì chết đi, tất cả mọi tồn tại đều đi về phía tiêu vong. Từ chỗ xuất phát, cho dù có đi bao xa, đi bao lâu, điểm cuối cùng sẽ quay lại nơi ban đầu…
Mà đạo của hắn thì khác, trường sinh đạo của hắn, không phải vì đi về điểm xuất phát, mà là hướng đến vĩnh sinh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT