Bình Cửu Không khó hiểu nhìn điển tịch trước mắt, hắn không dùng thần niệm rà quét mà hỏi, “Mong Vọng huynh chỉ giáo.”
      Bình Cửu Không nghiên cứu lịch sử vũ trụ nhiều năm, những chuyện, những người gặp được cũng quá nhiều. Hắn sẽ không vì Vọng Luân lấy ra đồ vật đặt trước mặt hắn mà hắn sẽ dùng thần niệm đi ra quét, lấy tay lật ra. Cho dù là Vọng Luân hỏi hắn, hắn cũng sẽ không làm như vậy. Trừ khi Vọng Luân mở miệng bảo hắn mở ra.
      “Đây là Đại Hủy Diệt Thuật của ta.” Tiếng Vọng Luân trầm thấp nói ra.
      Nghe được bốn chữ Đại Hủy Diệt Thuật này, sau lưng Vạn Đỉnh Thánh Nhân Bình Cửu Không đột nhiên lạnh căm căm. Trong lòng hắn thấp thỏm lo âu, Vọng Luân đây là có ý gì? Muốn giết Bình Cửu Không hắn sao?
      Người nào mà không biết Vọng Luân xem Đại Hủy Diệt Thuật là bảo bối? Đại Hủy Diệt Thuật chính là cấm kỵ của Vọng Luân, bất kỳ người nào dám có gan nhòm ngó đến Đại Hủy Diệt Thuật, cho dù là chỉ một chút, cũng cách cái chết không còn xa nữa rồi. Bình Cửu Không hắn có to gan đến đâu cũng không dám đọc Đại Hủy Diệt Thuật đâu.
      Cho nên sau khi Vọng Luân nói xong câu đó, Bình Cửu Không vẫn không có chút động đậy nào, sâu trong lòng chỉ cảm thấy thấp thỏm lo âu.
      “Bình huynh, ngươi có thể lật Đại Hủy Diệt Thuật này ra nhìn xem.” Vọng Luân nói một lần nữa.
      Bình Cửu Không nhanh chóng đứng lên sợ hãi nói, “Ta chỉ cảm thấy hứng thú về nghiên cứu đạo đỉnh, đối với Đại Hủy Diệt Thuật này, thật sự không có chút tâm tư nào.”
      Vọng Luân mỉm cười, “Không sao, ngươi lật ra xem thì sẽ hiểu ý ta nói là gì.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play