“Lúc trước khi chúng ta đến, cửa lớn cung điện này tự động mở ra, bây giờ lại đóng lại, chúng ta sợ là không thể nào mở ra…” Tể Tấn Trần nói được một nửa, đột nhiên nhớ đến Lam Tiểu Bố.
Ngay cả Ẩn Nặc Thần Trận mà Lam Tiểu Bố cũng có thể phá, mở cửa lớn cung điện này ra, hình như cũng không phải chuyện gì khó.
Quả nhiên Lam Tiểu Bố lại cầm ra một ít trận kỳ ném xuống, cung điện rõ ràng không có cửa lớn đột nhiên xuất hiện cửa. Không chỉ như vậy, cái cửa này còn tự động mở ra.
Lam Tiểu Bố nhấc chân lên định tiến vào trong cung điện, Tể Tấn Trần lại đi trước một bước, “Lam thành chủ, ta đi trước.”
Nếu mà so sánh, dù sao thì Lam Tiểu Bố chỉ mới là tu vi Thiên Thần cảnh. Giờ phút này, Tể Tấn Trần đã nhìn thấy giá trị của Lam Tiểu Bố. Hắn cũng đã hiểu ra, vì sao Thúc Vãng Tiêu lại coi trọng Lam Tiểu Bố như vậy, thậm chí còn giao một cái thần thành cho Lam Tiểu Bố. Rất rõ ràng, ánh mắt của Thúc Vãng Tiêu hơn xa đám người bọn hắn.
Sau khi tiến vào cửa lớn cung điện, là một không gian rất lớn. Nhưng trong không gian này không có gì cả, nhìn có vẻ hơi trống trải.
“Lúc trước chính là ở chỗ này xuất hiện rất nhiều thủy tinh cầu chứa bảo vật, sau đó mọi người cùng nhau tiến lên đoạt, ta là người đầu tiên lui ra ngoài. Những Đạo Quân kia không biết đã đi đâu rồi…”
Tể Tấn Trần còn chưa dứt lời, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, hắn đột nhiên quay đầu lại, phát hiện mấy người Lam Tiểu Bố cũng đều sửng sốt nhìn phía sau, cửa lớn mà bọn họ vừa bước vào đã biến mất.
“Giống như lúc trước.” Giọng nói của Tể Tấn Trần có chút bất an, đồng thời nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT