Lam Tiểu Bố dẫn người vào trong Vạn Không khư, chuyện thứ nhất hắn làm không phải là đi nghe ngóng xem ở Vạn Không khư nơi nào có nhiều bảo vật nhất, ở đâu có thể mua được đồ tốt nhất, mà là hỏi thăm ở đâu có truyền tống trận.
      Bên ngoài Vạn Không khư đã sớm hình thành nên một vùng phường thị, vùng phường thị này được xây dựng bên ngoài quảng trường truyền tống trận. Cho nên nơi nổi tiếng nhất ở Vạn Không khư chính là quảng trường truyền tống trận. Bọn người Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cần nghe ngóng, đã tìm được quảng trường truyền tống trận.
      Nếu như trong thời điểm bình thường, có lẽ Lam Tiểu Bố sẽ ở lại Vạn Không khư một chút xem thử có đồ tốt gì hay không. Nhưng mà bây giờ Lam Tiểu Bố không dám chần chừ chút nào, hắn muốn lập tức đến Quy Hành Thần Đình, nếu như đến Quy Hành Thần Đình mà không thể có được thân phận đình dân, vậy bọn hắn sẽ lập tức đi ngay, tuyệt đối không ở lại lâu.
      Cho dù phường thị Vạn Không khư được xây xung quanh quảng trường truyền tống trận, nhưng vô cùng phồn hoa, nơi này người đến người đi, vô cùng nhộn nhịp.
      Tu sĩ Ngũ Vũ lĩnh đi theo bên cạnh Lam Tiểu Bố đều âm thầm cảm thán, nếu như bọn hắn mà không đi theo Lam Tiểu Bố, vậy bây giờ không phải ở lại trong quân tu sĩ, thì cũng chỉ có thể ở nơi như thế này mà sinh tồn.
      Đừng nhìn thấy nơi này người đến người đi, một khi tiến vào Vạn Không khư, rất nhiều người đều hoàn toàn biến mất, bởi vì xác suất vẫn lạc ở Vạn Không khư thật sự quá nhiều. Ở lại nơi này, mọi người cũng chỉ vì kiếm một ít tài nguyên tu luyện mà thôi.
      “Xin hỏi ở đây có truyền tống trận có thể truyền tống đến Quy Hành Thần Đình hay không?” Lam Tiểu Bố đi đến chỗ bán phù truyền tống trận hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play