Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, “Theo điều luật thứ 321, mục thứ 3 đại luật quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình đã nói rõ, bất cứ người nào cũng không được nhúng tay vào quy hoạch tác chiến của sáu quân Diên Tinh Thần Đình, không cho phép can thiệp hoặc ra lệnh cho thống soái. Người vi phạm, chém! Mông u ở Bách Ly quân khoa tay múa chân, cưỡng ép sai bảo Bách Ly quân xuất quân theo ý của hắn. Ta thân là thứ soái của Bách Ly quân, giết hắn chính là làm theo kỷ luật trong quân, cũng không hề làm trái bất cứ điều luật nào.”
      Nói đến đây, Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền, “Đại luật quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình là do Đạo Quân tự mình đặt ra, ta dựa theo quy định mà giết Mông u, đương nhiên chính là làm theo chỉ thị của Đạo Quân.”
      Quân Vu nghe vậy thì âm thầm thở dài, hắn biết Lam Tiểu Bố sẽ không ở lại quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình nữa. Nếu không thì vừa rồi khi Lam Tiểu Bố trả lời, hắn phải nói mấy chữ Đạo Quân tại thượng, có thể thấy Lam Tiểu Bố hoàn toàn không nhắc đến.
      Thái độ của Lam Tiểu Bố thế nào, Đơn Đinh rõ ràng cũng nhìn thấy, hắn cười lạnh trong lòng, thật sự không nghĩ ra được, Lam Tiểu Bố lại nhàm chán đến mức đi xem đại luật quân tu sĩ dài dòng kia như thế. Hắn sao lại không biết trong đại luật quân tu sĩ lại có một quy định như vậy, nhưng mà Mông u là người hắn phái đi, tuân theo mệnh lệnh của hắn.
      “Lam Tiểu Bố, lúc đó Mông u đã đưa ra ý kiến gì?” Đơn Đinh bình tĩnh trở lại, nếu không hù được Lam Tiểu Bố, vậy hắn sẽ để Lam Tiểu Bố chết một cách cam tâm tình nguyện.
      Bên trong đại luật còn một quy định nữa, mục thứ nhất có nói. Nếu người người can thiệp vào đề nghị của quân tu sĩ là tuân theo ý của Đạo Quân, đồng thời đề nghị này cũng không làm ảnh hưởng đến kế hoạch đại chiến quân tu sĩ và chuyện thành bại, vậy thì cứ dựa vào ý của Đạo Quân mà làm.
      Mông u là tuân theo ý chỉ của hắn điều động Bách Ly quân xuất quân, đồng thời đi cứu Đơn Hạo Viêm trước. Hơn nữa Bách Ly quân đi cứu Đơn Hạo Viêm trước cũng không ảnh hưởng đến lần thắng bại trong trận chiến này, bởi vì quân tu sĩ Bách U Thần Đình vây bắt Đơn Hạo Viêm, về thực lực còn yếu hơn quân tu sĩ đang vây bắt Đơn Vũ Thành.
      Lam Tiểu Bố không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh nói, “Mông u chỉ là một người ngoài, thế mà lại bảo chúng ta đi cứu tam vương tử Đơn Hạo Viêm trước. Phải biết rằng lúc đó vị trí của tam vương tử cách Bách Ly thần thành xa hơn, chúng ta đi cứu tam vương tử Đơn Hạo Viêm mà từ bỏ cứu đại vương tử Đơn Vũ Thành, vậy chẳng khác nào bỏ gần tìm xa. Có lẽ đến khi chúng ta đến, tam vương tử đã bị bắt, mà chúng ta thì chẳng thể cứu được một ai. Mà trên thực tế, hai vương tử chúng ta đều đã cứu được.”
      Lam Tiểu Bố cũng không rõ giữa Đơn Vũ Thành và Đơn Hạo Viêm ai cách Bách Ly thần thành xa hơn, nhưng mà hắn tin khoảng cách cũng không khác nhau lắm, có chút khoảng cách đối với quân tu sĩ mà nói, hoàn toàn không là gì cả. Nhưng hắn lại cứ muốn nói như vậy, Đơn Đinh ngươi không phục thì tự ngươi đi tìm hiểu đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play