Quân Vu cảm nhận được sát khí của Mông u, trong lòng trầm xuống, có nên bảo vệ Lam Tiểu Bố hay không?
Lam Tiểu Bố là người có dũng khí lớn nhất trong những tu sĩ mà hắn từng gặp, đây không phải đang nói lá gan của Lam Tiểu Bố lớn. Mà là đã có gan lớn, mà còn có đầu óc suy nghĩ.
Lúc trước Lam Tiểu Bố chỉ mới là một tiên đế mới gia nhập vào quân tu sĩ đã dám vạch trần Mông u. Chính là vì nhận ra Mông u không làm gì được hắn, hoặc nói cách khác chính là thấy rõ mình tuyệt đối sẽ không để cho Mông u làm loạn. Phải biết rằng khi hắn mới gặp mặt Lam Tiểu Bố, chỉ châm chọc Mông u vài câu mà thôi.
Đổi thành tân binh khác, chắc hẳn sẽ không làm như vậy. Lam Tiểu Bố không những làm, mà hầu như còn kéo theo phần lớn tân binh đến Bách Ly quân. Sau đó mình bị Mông u giở thủ đoạn điều đi nơi khác, lại có Liễu Hổ trợ giúp, Lam Tiểu Bố vẫn có thể dễ dàng rời khỏi Bách Ly thần thành, không chỉ như vậy, còn dẫn đi hơn trăm người.
Có dũng khí, cũng có thủ đoạn.
Quân Vu thở dài, nhưng bây giờ hắn đã không thể giúp gì được cho Lam Tiểu Bố, bởi vì hậu trường của hắn đã bị vẫn lạc. Đừng nói là giúp Lam Tiểu Bố, đến chính bản thân hắn cũng khó bảo toàn.
Lam Tiểu Bố trở về đúng lúc như vậy, chắc hẳn là biết rõ hắn đã trở về Bách Ly thần thành, muốn dựa vào uy thế của hắn mà sống, chỉ đáng tiếc.
Còn chưa trưởng thành, đã bị nghiền ép trước một đối thủ cường đại đến thế.
“Lam Tiểu Bố lĩnh thứ mười kính chào Quân soái.” Giọng nói Lam Tiểu Bố đánh vỡ suy nghĩ của Quân Vu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT