Bá tánh vây xem và các ông chủ quán ăn rất đông, trên đường dòng người tập nập.
Nhưng mà…
Luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó!
Rốt cuộc là thiếu cái gì?
Lý Đạo Huyền đột nhiên bừng tỉnh, nhớ ra rồi: “Này, ta nói các vị quần chúng vây xem, các vị không ném gì à? Dùng trứng thối, bắp cải gì đó, ném bại hoại, như vậy mới phù hợp với khung cảnh chứ."
Bách tính lắc đầu nguầy nguậy: “Đại hiệp! Đang hạn hán mà, chúng tôi đều không có trứng mà ăn, lấy đâu ra trứng thối mà ném? Ai nỡ lòng nào đem trứng để cho thối chứ.”
“Đúng vậy đúng vậy, rau dại cũng không đủ ăn, không có bắp cải mà ném người ta đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT