Lời này của Lão Hồi Hồi vừa thốt ra, Phúc vương liền vui mừng: "Ha ha ha, nhà của bổn vương không ở ngoại thành, ở trong thành Lạc Dương, hắn không đốt được, không đốt được, ha ha ha."
Hắn rất vui, nhưng sắc mặt của những hương thân, địa chủ có nhà ở xung quanh Lạc Dương lại vô cùng khó coi.
Một tiểu quan nhỏ giọng khóc lên: "Vi thần áo vải, cày cấy ở Đoàn Gia Câu, nhà cũ ruộng vườn do tổ tiên để lại, đều ở Đoàn Gia Câu. Nếu bị hắn thiêu hủy, vậy thì...trở thành tội nhân thiên cổ của Đoàn gia mất."
Rất nhiều thương nhân, địa chủ đều khóc lóc cầu xin: "Hảo hán, đừng đốt, đừng đốt mà."
Lão Hồi Hồi cười to: "Không muốn bị đốt nhà, vậy thì góp đủ một ngàn thạch lương thực, lão tử cũng không lấy nhiều."
Các hương thân nhìn nhau, tụ tập lại một chỗ, xem ra là đi thương lượng.
Phúc vương ra vẻ việc không liên quan đến mình, xem náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT