Tần thế tử Chu Tồn Cơ đứng ở bờ sông, tỏ ra khó chịu: "Công trình kiếm tiền vĩ đại của bản thế tử bị một con sông Vị Hà vớ vẩn ngăn trở, tức chết bản thế tử rồi, người đâu, lấp kín con sông này cho bản thế tử."
Ngô Sân đứng ở bên cạnh hắn, vẻ mặt cổ quái: "Thế tử điện hạ nói chuyện cẩn thận, Vị Hà chính là con sông mẹ của người Thiểm Tây, ngài thêm hai chữ vớ vẩn phía sau Vị Hà, cẩn thận đưa tới dân phẫn, tất cả lão bách tính của đất Tần đều sẽ phản ngài. Về phần loại chuyện lấp sông thì đừng nghĩ làm gì."
Nghe nói tất cả lão bách tính của Thiểm Tây đều sẽ phản hắn, khiến Chu Tồn Cơ hoảng hốt, không dám nói mấy lời Vị Hà vớ vẩn nữa: "Dân còn chưa phẫn, bản thế tử đã phẫn trước rồi đây, đường sắt bị sông này chặn, ngươi nói làm sao đây? Làm sao đây?"
Ngô Sân tức giận nói: "Không thấy người của thôn Cao Gia còn đang nghiên cứu bắc cầu thế nào sao?"
Chu Tồn Cơ hạ giọng nói: "Ngô đại nhân, xe sắt nặng mấy chục vạn cân, phía trên còn chở một nghìn người, xe lớn như vậy hành khách nhiều như vậy, không biết nặng thế nào, thật sự có cây cầu nào có thể chịu được sao?"
Sử Khả Pháp từ bên cạnh thò đầu ra: "Đương nhiên là có cầu có thể chịu được, cầu tiên có thể. . ."
Chu Tồn Cơ lầm bầm: "Cầu tiên! Ngươi lại muốn nói cầu Long Môn hay sao? Hừ, bản thế tử không tin đâu, sao có thể bắc cầu trên Hoàng Hà được?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play