Luyện Quốc Sự nghe được La Hi nói vậy, cũng nghĩ tới, hình như có chỗ nào đó không đúng. Trận đánh ngày hôm nay, ta đứng ở phía sau cũng không thấy rõ, nếu viết thành tấu chương cho hoàng thượng xem, khẳng định hoàng thượng sẽ không tin đâu?
Đó chẳng phải lại trở thành hồ ngôn loạn ngữ, lừa gạt thánh thượng?
Luyện Quốc Sự thật sự cạn lời, vội vàng nói sang chuyện khác: "Nói đến các vị, các ngươi bắt nhiều tặc Hà Nam như vậy, phải xử lý thế nào? Giết chết toàn bộ sẽ tổn thương thiên hoà, vậy khẳng định là không được. Nhưng chúng ta cũng không quản được những người này, phải chăng đưa họ về Hà Nam, giao cho tuần phủ Hà Nam Phàn Thượng Hiên? Ta thấy...Phàn Thượng Hiên chắc cũng không tiếp nhận nổi nhiều hàng tặc như vậy đâu."
Trịnh Cẩu Tử quay đầu lại: "Những hàng tặc này, chúng tôi dự định bắt về làm khổ sai."
"Cái gì?" Luyện Quốc Sự không hiểu: "Làm khổ sai?"
Trịnh Cẩu Tử: "Làm đường bắc cầu, cần không ít nhân lực đấy."
Luyện Quốc Sự hiểu ngay: "Làm khổ sai cũng không tệ. Thế nhưng, muốn họ làm việc, phải cho bọn họ ăn cơm. Nhiều người như vậy ăn cái gì, đó là một vấn đề rất lớn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play