Thạch Kiên thầm nghĩ: Ta đi khe núi này ngươi cho là vừa may? Thiên Tôn đang chỉ dẫn cho ta đó, có điều, loại chuyện này ta sẽ không nói cho ngươi.
Ngoài miệng hắn cười nói: "Đúng thật là trùng hợp, nếu không phải cơ duyên xảo hợp, chưa hẳn sẽ cứu được tuần phủ đại nhân."
Trần Kỳ Du: "Hiện tại không phải là lúc nói chuyện phiếm, phía sau bản quan..."
Thạch Kiên gật đầu: "Tuần phủ đại nhân trốn ra phía sau bọn ta đi, trông giữ đám hàng tặc này."
Lúc này tham tướng La Hi chạy còn nhanh hơn cả Trần Kỳ Du, xoát một cái đã mang theo gia đỉnh của hắn xuất hiện bên cạnh đám hàng tặc, một hồi nào là quát mắng, chân đá, đánh hàng tặc ngã hết xuống đất.
Trần Kỳ Du liếc nhìn La Hi, lại liếc nhìn Thạch Kiên, nghĩ thầm: Một người là thủ bị ngũ phẩm, một người là tham tướng tam phẩm. Theo lý thuyết tham tướng phải lợi hại hơn một chút, kết quả tham tướng này là một phế vật, trái lại là thủ bị càng tin cậy hơn, ài.
Trần Kỳ Du rất tự mình biết mình, biết mình là quan văn, không giỏi lâm trận chỉ huy, rất thằng thắn trốn ra phía sau quân Thạch Kiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play