Thạch Kiên trà trộn vào thành Giáng Châu, vừa đi vừa bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, sợi bông Thiên Tôn thêu ở ngực hắn cũng nhìn trái ngó phải, tìm kiếm xem ở đây có cái gì có thể nhanh chóng giải quyết việc tín ngưỡng của lão bách tính hay không.
Không nhìn không biết, vừa nhìn thật kỳ diệu.
Ánh mắt của sợi bông Thiên Tôn và Thạch Kiên đồng thời bị một ngôi miếu thờ thật lớn hấp dẫn.
Thạch Kiên: "Tần đại nhân, ngôi miếu kia là miếu gì thế?"
Tần Trường Thanh: "Đó là miếu Tắc Vương, bắt đầu xây vào Nguyên triều, bên trong thờ phụng Tắc Vương, phần lớn lão bách tính bản địa đều là thiện nam tín nữ của Tắc Vương, không có việc gì sẽ tới đốt một nén hương."
Thạch Kiên: "A, thì ra là Tắc Vương."
Hai người họ đều làm ra vẻ rất hiểu về Tắc Vương, nhưng Lý Đạo Huyền trong lòng lại ngẩn ra: Tắc Vương là thần tiên nào? Ta lại mù chữ rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT