Bạch Diên xin viện trợ, quả thật đã thành một cọng rơm cuối cùng đè ngã con lạc đà.
Hai quan văn Tam Thập Nhị và Đàm Lập Văn thiếu chút nữa muốn cùng nhau bỏ xuống trọng trách.
Tuy nhiên, đây dù sao cũng là pháp chỉ của Thiên Tôn, sao có thể nói bỏ là bỏ? Phân phó của Thiên Tôn phải hoàn thành, đập nồi bán sắt, cầm cố quần lót cũng phải hoàn thành.
Tam Thập Nhị và Đàm Lập Văn lại đành phải lấy ra hồ sơ, bắt đầu lật và lật, mũ lam à mũ lam, ở đâu còn có nhiều mũ lam?
Đang sứt đầu mẻ trán, phòng khách nghị sự có bóng người nhoáng lên, một người quen cũ đi vào, chính là cai ngục, Chủng Cao Lương.
Hiện tại Chủng Cao Lương cũng là đại nhân vật cực kỳ quan trọng của thôn Cao Gia, số tội phạm cải tạo hắn quản lý đã đạt tới hơn mười hai vạn người, thậm chí sắp so với toàn bộ nhân khẩu bình thường của huyện Trừng Thành, sức lao động trên tay càng nhiều đến dọa người.
Hiện tại Thôn Cao Gia có một câu nói đùa như thế này, nếu có một ngọn núi cản đường của Chủng Cao Lương, hắn chỉ tay một cái, nói một tiếng "đào xuống", ngọn núi này hôm sau sẽ bị đào sạch sẽ, chính là bá đạo như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT