Dương Hạc nhắc đến Vương Quốc Trung, Thu Thiên Phiên liền tỏ vẻ xem thường: "Ta nhổ vào, loại tặc côn đồ này."
Dương Hạc: "A? Hắn đã làm gì trêu chọc Thu tri châu không vui như thế?"
Thu Thiên Phiên phiển muộn nói: "Vương Quốc Trung này vừa đến Bồ Châu là không có chuyện nào tốt. Hắn được chiêu an tại huyện Dương Thành, sau khi triều đình cho hắn chức phó tướng Bồ Châu, hắn từ phía đông mà tới... dọc theo đường đi giết người cướp của, không khác gì hành vi của lưu khấu. Mà lưu khấu tới, hạ quan còn có thể tổ chức thôn binh chống lại, loại hàng tướng như Vương Quốc Trung tới, ngay cả danh nghĩa tổ chức thôn binh chống lại hạ quan cũng không tìm được."
Hắn căm giận nói: "Nếu Dương đại nhân có rảnh rỗi đến vùng nông thôn phía đông Bồ Châu của ta một chuyến là biết, nơi đó vốn đang tốt đẹp, ngay cả khi Lão Trương Phi tới cũng không bị lan đến, nhưng Vương Quốc Trung vừa đến, vài thôn đã bị đốt cháy tan hoang."
Dương Hạc: "!"
Phải thôi, loại chuyện này, Dương Hạc cũng không phải lần đầu tiên nghe nói. Lưu khấu mà hắn từng đi chiêu an có rất nhiều nhóm đều làm qua việc này, xưng hô "quan tặc" này cũng không phải là nói không.
Quan tặc sau khi được chiêu an, có đôi khi còn đáng sợ hơn cả lưu khấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT