Xưởng đạn thành lập, đồng thời một nhóm công nhân vận chuyển và nấu cơm ở bến tàu Vĩnh Tế đã chuyển sang làm công nhân của xưởng công binh. Công nhân bên ngoài trong nháy mắt giảm bớt rất nhiều, vì bổ sung số lượng, mọi người đương nhiên lại đánh chủ ý tới nhân khẩu của các huyện thành chung quanh.
Thành Bồ Châu, cách bến tàu Vĩnh Tế Cổ Độ 30 dặm.
Vị trí ở đây chính là "thành phố Vĩnh Tế" tại hậu thế, lúc này công thương nghiệp đã cực kỳ phát triển, buôn muối lậu khắp nơi, trong thành mười nhà thì ít nhất chín nhà từng có qua lại với buôn muối lậu, lão bách tính toàn thành luôn chạy giữa "hắc" và "bạch".
Loại thương nhân muối như Thiết Điểu Phi, đi trên đường tại thành Bồ Châu ít hoặc nhiều có một chút cảm giác như cá gặp nước. Ven đường đôi khi sẽ có người chào hỏi với hắn: "Thiết đại đương gia, hôm nay sao rảnh rỗi tới Bồ Châu dạo phố thế? Lại có vụ làm ăn lớn nào à?"
Thiết Điểu Phi quay đầu nhìn, người nói chuyện với hắn nếu như cũng là muối buôn, hắn liền lấy ra diêm dẫn cướp từ Hoàng Vân Phát, giơ giơ lên, cười không ngớt: "Lão tử có một tấm diêm dẫn của quan phương, có thể lãnh hàng một vạn cân, thế nào? Chút buôn bán nhỏ ngươi nghỉ cho khoẻ, qua đây theo ta kiếm ăn."
Mấy đồng nghiệp nhìn mà đỏ cả mắt! Thật sự có người đang suy nghĩ có nên cùng hắn lăn lộn hay không.
Nếu như người chào hỏi Thiết Điểu Phi là lão bách tính bản địa Bồ Châu, câu trả lời của hắn sẽ khác, nở nụ cười thần bí: "Ta tới tuyển người, ngươi có quen người nào tâm tư tỉ mỉ, muốn kiếm tiền không? Nam nữ không hạn chế, ta dẫn bọn hắn đi phát tài."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play