Ngô Sân lấy lại bình tĩnh, không được hoảng, gần đây mặc dù bản quan có chút đắc ý vênh váo, nhưng bình sinh không làm chuyện đuối lý, sẽ không sợ quỷ gõ cửa, nếu đối phương là yêu ma quỷ quái cũng không động được một thân chính khí của ta, nếu đối phương thực sự là Tế Công, vậy càng không có gì phải sợ, thiện thần chẳng lẽ còn làm khó dễ người tốt hay sao?
Ngô Sân lên tiếng: "Ngươi... đại sư rốt cuộc là ai? Có gì chỉ giáo?"
"Ta là ai không quan trọng." Lý Đạo Huyền phe phẩy cây quạt: "Ta là tới cho ngươi một chỉ điểm nho nhỏ."
Ngô Sân: "Mời nói."
Lý Đạo Huyền: "Có phải ngươi cảm thấy, trong túi mình có mười vạn lượng, rất sảng khoái hay không?"
Lời này nói trúng rồi... Ngô Sân thật sự cảm thấy rất sảng khoái, có một loại cảm giác tự hào ta có thể cứu cả Thiểm Tây.
Hắn xấu hổ cười: "Số tiền lương bản quan mang theo chính là của hoàng thượng phát xuống cứu tế nạn dân, bản quan kinh sợ, thề phải đem chúng nó trợ giúp bách tính Thiểm Tây vượt qua khó khăn." dù sao thì hắn sẽ không thừa nhận bản thân hơi phiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT