Hình Hồng Lang và Thiết Điểu Phi chốt xong chuyện dẫn đường, nhưng chuyện này cũng không phải nói xong là lập tức sẽ xuất phát, còn chưa vội, chỉ số lượng lớn lương thực trên thuyền hàng muốn đưa xuống cũng là một việc không nhỏ.
Mặc dù Cao Sơ Ngũ ngốc, thế nhưng lại rất quen thuộc quy củ làm việc của thôn Cao Gia, hắn gân cổ lên, hô to với các công nhân trên bến tàu Cổ Độ: "Các huynh đệ, qua đây hỗ trợ dỡ hàng, đưa hết số lương thực này từ trên thuyền xuống, tìm một nơi khô ráo chất đống ở đó, cho mỗi người tiền công ba cân bột mì."
Câu này hiệu quả đến đáng sợ.
Các công nhân bến tàu hú lên rồi lập tức tập trung tới, ngay cả một số ngư dân và nông dân cũng qua theo, trong nháy mắt biến thành công nhân bến tàu. Dù sao thì có sức khoẻ đâu phải làm không, có thể kiếm ba cân bột mì thì cớ sao mà không làm.
Lên thuyền vác bao, rời thuyền, đến nơi người của dân đoàn chỉ định đặt bao bột mì xuống, ai nấy đều phấn khởi nở nụ cười.
Lão Nam Phong đứng lên chỗ cao, nhìn địa thế xung quanh một vòng, sau đó tiến đến bên cạnh Cao Sơ Ngũ, thấp giọng nói: "Bến tàu này sau này sẽ có người của chúng ta trường kỳ đóng quân, làm một cứ điểm để vận lương từ Thiểm Tây qua đây, lại từ bên này vận muối trở lại. Đây là một địa điểm chiến lược cực kỳ quan trọng phải tổ chức tốt. Chỉ dựa vào vài hàng rào tre là không được, phải để cho các công nhân ở đây ăn cơm no, có sức khoẻ, để cho họ giúp chúng ta dựng một công sự phòng ngự đơn giản, còn có nhà gỗ cho mấy trăm người của chúng ta ở cũng phải dựng lên."
Cao Sơ Ngũ cười: "Được đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play