Lương Thế Hiền dẫn theo Phùng Tuyển đi rồi, bên cạnh bức tượng Đạo Huyền Thiên Tôn có một con đường mòn vắng vẻ, hai bên đường đều là rừng cây, đi dọc theo con đường đá hình vòng cung, đi một vòng, hai người đã đi đến phía sau bức tượng Thiên Tôn.
Ở chỗ này có một hồ nước nhỏ, còn có thể nhìn thấy rất nhiều nòng nọc đang bơi trong hồ, bên đường có một bàn đá, bốn cái ghế đá.
Hai người liền ngồi xuống chỗ này.
Bọn gia đinh tản ra xa, canh giữ xung quanh.
Lương Thế Hiền nhìn hai bên một vòng, mới nói: "Ở đây không cần lo lắng có người nghe trộm, tượng Thiên Tôn ở ngay bên cạnh chúng ta, cũng không có ai dám giở trò gì ở chỗ này. Phùng huynh có việc gì cứ nói."
Phùng Tuyển nhìn thoáng qua bóng lưng của bức tượng Thiên Tôn trông như một ngọn núi nhỏ, cũng không khỏi cảm thấy líu lưỡi. Hắn lấy lại bình tĩnh, lúc này mới thấp giọng nói: "Lương huynh, chúng ta đều là đồng môn tại thư viện Đông Lâm, ta tin vào con người của huynh, mới dám cả gan hỏi, nếu như có chỗ nào đắc tội, xin Lương huynh lượng thứ..."
Lương Thế Hiền: "Rốt cuộc là chuyện gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT