Khi Phùng Tuyển quét dọn xong chiến trường, cũng an bài dân công, lần thứ hai trở lại huyện thành Hợp Dương thì đã qua thời gian một ngày. Trở lại trong thành, mới phát hiện trong huyện thành tràn ngập hương vị ngọt không bình thường, hình như là mùi của bánh trứng.
Mỗi một lão bách tính đều vui sướng.
Bên đường, mỗi một cửa hàng, ông chủ quán ăn đều vẻ mặt tươi cười, giống như đang ăn tết.
Hắn đang buồn bực, nhìn thấy các lão bách tính vui vẻ như thế không khỏi kinh ngạc, bầu không khí này khiến hắn cảm giác được rất không ăn khớp, tiện tay giữ lại một người bán hàng rong đi ngang qua: "Vì sao trong thành thơm như vậy?"
Người bán hàng rong giật mình, vội vàng hành lễ: "Khởi bẩm huyện tôn đại nhân, trong thời gian hai ngày ngài tiễu phỉ tại bến tàu Hiệp Xuyên, huyện thành đột nhiên trời làm mưa bánh trứng, bánh trứng rơi khắp thành. Theo Mã đạo trưởng nói, đây là đồ ăn Đạo Huyền Thiên Tôn ban cho chúng tôi, còn ăn một ngày 'lễ bánh trứng Thiên Tôn', cho nên trong thành mới tràn ngập hương vị ngọt này."
Phùng Tuyển: "Gì? Trời làm mưa bánh trứng?"
Hắn còn tưởng rằng người bán hàng rong này ăn no bị điên rồi, không ngờ một bang nhàn của nha môn bên cạnh cũng đi sát tới, cười tươi nói: "Ta nhặt được hai cân bánh trứng về nhà, hắc, có thể ăn được mấy ngày."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT