Bạch công tử cười: "Tảng đá ông muốn vận chuyển, tốt cuộc to thế nào?"
Đằng Dật Phong nói: "Dài khoảng hai trượng, rộng một trượng, cả tảng đá quá lớn, các dân công không xê dịch được, thật đúng là làm khó cho chúng tôi. Chúng tôi lại ngại mời thánh nữ đi làm phiền thiên tôn, nghe đốc công từ thôn Cao Gia qua đây nói là Bạch công tử có cách di chuyển vật nặng."
Bạch công tử cười to: "Ha ha, tảng đá nhỏ như vậy, dùng kiến thức Vật Lý là có thể dễ dàng để ông kéo đi."
Người nói vô tâm, người nghe lại hữu ý.
Tống Ứng Tinh nghe nói như thế liền nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: Muốn dịch chuyển tảng đá lớn như vậy, ta cũng biết một cách, lấy gỗ chế tạo bánh răng, một cái dựng thẳng, một cái để nằm, hai bánh răng khớp với nhau, dùng trâu kéo bánh răng dựng thẳng xoay tròn, sẽ kéo theo bánh răng để nằm, thì có thể di chuyển được vật nặng.
Nhưng người biết được cách này của ta rất ít, trước mắt một tiểu hài tử chưa mọc lông cũng biết cái này? Vật Lý trong miệng nó nói là cái gì? Mình có cần đi hỏi nó không?
Nghĩ tới đây, Mã đạo trưởng đằng trước liền chạy tới chào hỏi với Bạch công tử và Bạch phu nhân: "A, đây không phải Bạch phu nhân và Bạch công tử sao? Bần đạo có lễ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT