Ngay khi Lý Đạo Huyền đang lặng lẽ biến đổi huyện thành, biến thành dáng dấp của thôn Cao Gia, trong một sơn động nhỏ cách thôn Cao Gia mấy dặm.
Cục trưởng Hỏa Khí Từ Đại Phúc, vẻ mặt mệt mỏi từ cửa động đi ra.
Mặc dù cả người thoạt nhìn đã gầy mất mấy cân, nhưng hai mắt lại ánh lên vẻ vui sướng. Vừa đi ra khỏi động, hắn liền giơ hai tay lên, ngửa mặt lên trời cười to: "Ha ha ha, ta thành công rồi, ta rốt cuộc thành công rồi."
Vừa mới nở nụ cười hai tiếng, liền nghe được trên sườn núi phía sau vang lên giọng nói một người đàn ông: "Ngươi thành công cái gì?"
Lần này làm Từ Đại Phúc bị dọa chết khiếp, quay đầu nhìn thì thấy là vị giáo viên dân đoàn che mặt, mới thở phào một hơi: "Hòa giáo viên, ngươi muốn hù chết ta à? Cớ gì lại chạy đến hoang sơn dã lĩnh này hù doạ ta?"
Trình Húc đảo cặp mắt trắng dã: "Ai rảnh mà hù ngươi? Ta dẫn dân đoàn luyện tập hành quân tại vùng núi, ai biết ngươi trốn ở trong sơn động này. Nghiên cứu vật gì vậy, hưng phấn như thế?"
Từ Đại Phúc nhìn về phía sau gã, quả nhiên, dân đoàn ở đây hết, trông người nào người nấy mệt bở hơi tai, đang nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT