Lý Đạo Huyền đóng vai người đứng xem một hồi, còn tưởng Lý Anh bị "đảng Đông Lâm nhìn thấu ý đồ tránh chiến", cho dù là giả bộ, cũng phải dẫn quân rời đi, đi vòng về phía tây.
Nhưng y lập tức phát hiện mình vẫn đánh giá quá cao nhân phẩm của tên này.
Sau khi Lý Anh rời huyện thành, vẫn không đi về hướng tây. Hắn nghiêng đầu thoáng suy nghĩ, cười khẩy một tiếng nói: "Chúng ta hướng bắc đến trấn Phùng Nguyên. Trấn Phùng Nguyên cũng là nơi tốt, bắc thông phủ Duyên An, chúng ta ở trấn Phùng Nguyên cũng có thể tiến có thể công, lui có thể thủ, còn có thể rời xa hai con chó điên Đông Lâm."
Phó tướng thấp giọng nói: "Tướng quân, lương thực của chúng ta không còn nhiều, không thể lấy lương thực ở huyện Trừng Thành, vài ngày tiếp theo sẽ không dễ chịu."
Lý Anh: "Hừ, trên đường đi tới trấn Phùng Nguyên đều là quan đạo, hai bên quan đạo có nhiều nhà, cứ thế một đường vừa đi vừa ăn là được."
Phó tướng cười hắc hắc.
Bọn họ thật đúng là dọc theo quan đạo, một đường hướng bắc...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT